Năm Tôi 14 tuổi, đang học ở Sài Gòn, thì bất ngờ Ba Tôi vì lý do công-vụ nên phải thuyên-chuyển đến 1 Tỉnh khác, với thời-gian công- tác khoảng 2 năm ! Do đó Ba Má tôi giữ nguyên căn nhà ở Sài Gòn không bán, mà chỉ tìm thuê 1 căn ở Tỉnh nhỏ đó để ở tạm thôi .
Thời trước, ở các thành phố lớn còn có nhà cho thuê, nhưng cũng không nhiều, còn ở Tỉnh nhỏ, thì nhà cho thuê hầu như chỉ đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa, Ba Má tôi lúc đó mới có sơ-sơ … 7 đứa con ! Nên kiếm thuê nguyên cả 1 căn nhà lớn coi như không thể !
Vậy mà sau cùng, nhờ Cảnh-Sát địa-phương kiếm dùm, họ đã giới-thiệu Ba má tôi đến thuê 1 biệt-thự xây theo kiểu kiến-trúc của Pháp trông rất sang và đẹp !
Nhà có sân trước rất rộng, tuy đã có 1 cây Mít già rất lớn trên sân, vẫn còn có thể đậu được 4 chiếc xe hơi (ô tô) nữa, cả 2 bên hông nhà đều có khoảng đất rộng đến 3 m dẫn ra sau vườn, và vườn sau là nơi anh em tôi thích nhất vì có rất nhiều cây ăn trái, chung quanh vườn trồng 1 hàng cây Đu-Đủ đầy Trái chín, và 1 hàng Mía như hàng rào, còn chính giữa là cả 1 vườn Mãng-Cầu Ta (Quả Na) mà trái nào đường kính của nó cũng lớn hơn cả tấc .
Phần 2 : Người Chết Hiện Về
Khi nghe Mẹ tôi nói “Dì Tư bị Ma vật chết” tôi bỗng nghĩ đến 1 thế võ của Judo mà tôi đã học năm 10 tuổi, tức là dùng hông và vai để “vật” đối thủ té qua Vai, đòn “Seoi nage”…
Bất giác, Tôi tưởng-tượng ra Dì Tư nào đó bị “Ma vật” mờ mắc cười quá, nên Tôi ngoác miệng ra cười ,
Mẹ tôi thì tưởng kể chuyện Ma, sẽ khiến Tôi lo sợ hông ngờ tôi lại cười…nên Bà nổi cáu, Bà xỉ vào Trán của Tôi 1 cái rồi mắng:
-“Cái thằng Khỉ ! Má nói cho con biết là nhà này có Ma, để con ban đêm không chui ra khỏi giường mà đi lung-tung kẻo gặp Ma, bộ Má nói giỡn hay sao mà con lại nhe răng cười hả ?
Con có biết cái “Biệt Thự” này, trước đây là gì không ? Nó là “Nhà Bảo-Sanh” đó !
Là nơi mà các Bà Mẹ đến để sanh con cái, và “Dì Tư” là chủ, đồng thời cũng là “Cô Mụ” chuyên môn đỡ đẻ cho người ta ở trong nhà này…
Trong bao nhiêu năm qua, ở đây đã có rất nhiều Bà Bầu khi sanh bị chết, hoặc các trẻ em sơ-sinh bị chết, và lối xóm đồn rằng có 1 số chết vì lỗi của “Cô Mụ” đỡ đẻ, cho nên những người chết biến thành Ma Quỷ hiện về phá phách, và 6 tháng trước đã … vật “Cô Mụ Dì-Tư” đến chết đó con !
Tôi hỏi:
-“Má à, con có nghe người ta kể chuyện Ma, nhưng chưa bao giờ nghe vụ “Ma vật” tới chết cả, hỗng lẽ nhà này Ma dữ tới vậy sao Má?”
Mẹ tôi cũng lắc đầu và nói:
-“Ừ Mẹ nghe kể cũng không tin là Ma vật người chết được, nhưng Mẹ nghĩ chắc là cái Bóng mà con gặp 2 đêm rồi đó, là bóng của Dì-Tư hiện về chứ không phải là Dì Năm đâu !”
Tôi lại nói :
-“Nhưng khi con hỏi thì Dì Năm nói là bà bị say ke nên không thèm trả lời con mà !”
Mẹ tôi trầm giọng nói:
-“Tại con không để ý, chứ đầu tiên ngay khi con hỏi, thì Dì Năm nói là Dỉ hỗng thức dậy hồi nào … sau đó, Dì suy-nghĩ lại, rồi nhận là có thức, mục-đích để mình khỏi sợ mà dọn đi !
Vì hàng xóm nói là nhà này, ai ai vào mướn chỉ ở được không quá 1 tuần là phải dọn ra, mà Dì Năm thì lúc nào cũng rất cần có người vào ở chung cho đỡ sợ Ma ! nên khi cho mình thuê nhà, Dì lại nói cho mình toàn-quyền xử-dụng tất cả vườn cây ăn trái, để mình thích mà thuê đó.”
Tôi hỏi:
-“Vậy cái bóng đen mà con gặp trong đêm là bóng Ma Dì Tư, Chị của Dì Năm hả Má ?!
Mẹ tôi bằng nét mặt lo sợ, khẽ dặn tôi:
-“Bởi vậy, ban đêm, con đừng bước chân ra khỏi giường nghe chưa ! nước thì cứ để sẵn trong Mùng cho các em uống là được rồi ! Thôi, con và các em đi học đi kẻo muộn …”
Hôm đó đi học, tôi cứ nghĩ đến hình ảnh Dì Năm mà tôi đã nhìn thấy 2 lần trong đêm, rồi nhớ đến lời Mẹ tôi nói:
“…đó không phải là Dì Năm, mà là bóng Ma của Dì Tư…” …
Khi nghe Mẹ tôi nói “Dì Tư bị Ma vật chết” tôi bỗng nghĩ đến 1 thế võ của Judo mà tôi đã học năm 10 tuổi, tức là dùng hông và vai để “vật” đối thủ té qua Vai, đòn “Seoi nage”…
Bất giác, Tôi tưởng-tượng ra Dì Tư nào đó bị “Ma vật” mờ mắc cười quá, nên Tôi ngoác miệng ra cười ,
Mẹ tôi thì tưởng kể chuyện Ma, sẽ khiến Tôi lo sợ hông ngờ tôi lại cười…nên Bà nổi cáu, Bà xỉ vào Trán của Tôi 1 cái rồi mắng:
-“Cái thằng Khỉ ! Má nói cho con biết là nhà này có Ma, để con ban đêm không chui ra khỏi giường mà đi lung-tung kẻo gặp Ma, bộ Má nói giỡn hay sao mà con lại nhe răng cười hả ?
Con có biết cái “Biệt Thự” này, trước đây là gì không ? Nó là “Nhà Bảo-Sanh” đó !
Là nơi mà các Bà Mẹ đến để sanh con cái, và “Dì Tư” là chủ, đồng thời cũng là “Cô Mụ” chuyên môn đỡ đẻ cho người ta ở trong nhà này…
Trong bao nhiêu năm qua, ở đây đã có rất nhiều Bà Bầu khi sanh bị chết, hoặc các trẻ em sơ-sinh bị chết, và lối xóm đồn rằng có 1 số chết vì lỗi của “Cô Mụ” đỡ đẻ, cho nên những người chết biến thành Ma Quỷ hiện về phá phách, và 6 tháng trước đã … vật “Cô Mụ Dì-Tư” đến chết đó con !
Tôi hỏi:
-“Má à, con có nghe người ta kể chuyện Ma, nhưng chưa bao giờ nghe vụ “Ma vật” tới chết cả, hỗng lẽ nhà này Ma dữ tới vậy sao Má?”
Mẹ tôi cũng lắc đầu và nói:
-“Ừ Mẹ nghe kể cũng không tin là Ma vật người chết được, nhưng Mẹ nghĩ chắc là cái Bóng mà con gặp 2 đêm rồi đó, là bóng của Dì-Tư hiện về chứ không phải là Dì Năm đâu !”
Tôi lại nói :
-“Nhưng khi con hỏi thì Dì Năm nói là bà bị say ke nên không thèm trả lời con mà !”
Mẹ tôi trầm giọng nói:
-“Tại con không để ý, chứ đầu tiên ngay khi con hỏi, thì Dì Năm nói là Dỉ hỗng thức dậy hồi nào … sau đó, Dì suy-nghĩ lại, rồi nhận là có thức, mục-đích để mình khỏi sợ mà dọn đi !
Vì hàng xóm nói là nhà này, ai ai vào mướn chỉ ở được không quá 1 tuần là phải dọn ra, mà Dì Năm thì lúc nào cũng rất cần có người vào ở chung cho đỡ sợ Ma ! nên khi cho mình thuê nhà, Dì lại nói cho mình toàn-quyền xử-dụng tất cả vườn cây ăn trái, để mình thích mà thuê đó.”
Tôi hỏi:
-“Vậy cái bóng đen mà con gặp trong đêm là bóng Ma Dì Tư, Chị của Dì Năm hả Má ?!
Mẹ tôi bằng nét mặt lo sợ, khẽ dặn tôi:
-“Bởi vậy, ban đêm, con đừng bước chân ra khỏi giường nghe chưa ! nước thì cứ để sẵn trong Mùng cho các em uống là được rồi ! Thôi, con và các em đi học đi kẻo muộn …”
Hôm đó đi học, tôi cứ nghĩ đến hình ảnh Dì Năm mà tôi đã nhìn thấy 2 lần trong đêm, rồi nhớ đến lời Mẹ tôi nói:
“…đó không phải là Dì Năm, mà là bóng Ma của Dì Tư…” …
Còn tiếp
Phần 2:









Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét