Trong bài viết trước, khi giải thích về các thuật ngữ giang hồ, mình có nhắc đến một số nhân vật nổi tiếng từng đảm đương vị trí Song Hoa Hồng Côn.
Hai Song Hoa Hồng Côn nổi tiếng nhất là Lý Thái Long và Trần Huệ Mẫn, page đều đã lên bài rồi. Bài này là về vị Song Hoa Hồng Côn còn lại của 14K — Dịch Trung.
Trong đó, Trần Huệ Mẫn là người được đại lục biết đến rộng rãi. Vào thập niên 80-90 của thế kỷ trước, ông là nhân vật rất có trọng lượng trong giới giang hồ Hong Kong. Dựa vào bản lĩnh của mình, ông từng đánh bại nhà vô địch quyền anh Nhật Bản chỉ trong 35 giây, trở thành người Hoa đầu tiên làm tổ trưởng của Yamaguchi-gumi. Việc được gia nhập xã hội đen Nhật Bản vốn đã cực kỳ khó, vậy mà ông còn lên đến chức tổ trưởng, đủ thấy mức độ lợi hại.
Ấy vậy mà một người mạnh như Trần Huệ Mẫn, dù bản thân cũng là Song Hoa Hồng Côn của 14K như Dịch Trung, nhưng khi gặp mặt lại cúi người, nâng ly kính rượu, lễ độ gọi Dịch Trung là “lão đại”.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì khiến Trần Huệ Mẫn phải cung kính như vậy?
‧₊˚❀༉‧₊˚
© Lược dịch từ bài viết của @嗜血的懒猫 trên 360 và bài viết của @奥特慢慢 trên NetEase.
‧₊˚❀༉‧₊˚
Vào thế kỷ trước, Hong Kong trải qua làn sóng phát triển kinh tế hiện đại với tốc độ cực nhanh. Làn sóng vượt biên sang Hong Kong cũng khiến nơi đây đổ về một lượng lớn dân nhập cư. Cộng thêm việc chính quyền Anh lúc đó quản lý lỏng lẻo, tham nhũng tràn lan, nhiều yếu tố đã khiến các băng nhóm xã hội đen ở Hong Kong thời kỳ cũ vô cùng lộng hành.
Trong các băng hội, những anh em được rèn giũa qua nhiều năm liều mạng đánh đấm, trở thành tay đấm chủ lực thì được gọi là “hồng côn”.
Trong số đó, người đứng đầu các hồng côn chính là Song Hoa Hồng Côn.
Xã hội đen tồn tại ở Hong Kong hàng trăm năm, và nhiều danh xưng nội bộ vẫn được lưu truyền đến ngày nay. Trong mắt vô số tiểu đệ trên giang hồ, Song Hoa Hồng Côn từng là danh hiệu mà họ phấn đấu cả đời, dù đây chưa phải cấp bậc cao nhất.
Trong 14K, người khiến nhiều người nhớ nhất có lẽ là Trần Huệ Mẫn - Song Hoa Hồng Côn nổi danh. Đối với công chúng, ông nổi tiếng phần nhiều nhờ các bộ phim về chủ đề xã hội đen và cả những cuộc phỏng vấn với truyền thông trong những năm gần đây. Trần Huệ Mẫn không chỉ thẳng thắn thừa nhận mình từng là người của xã hội đen mà còn giúp nhiều người tò mò về giang hồ biết đến danh xưng Song Hoa Hồng Côn.
Nhưng thật ra, trong gần trăm năm lịch sử của 14K, Song Hoa Hồng Côn mạnh nhất phải là Dịch Trung.
Dịch Trung được mệnh danh là “Bố già Hà Lan” và là “Song Hoa Hồng Côn mạnh nhất” của 14K, sống nửa đời “liếm máu trên lưỡi dao”, địa vị giang hồ cực kỳ cao, cuối cùng qua đời vì COVID-19. Tuy xuất thân là một đứa trẻ mồ côi nhưng lại là kỳ tài võ học, gia nhập hội xã hội đen rồi dựa vào võ nghệ xuất chúng mà tự mình đánh ra một vùng trời.
‧₊˚❀༉‧₊˚
Năm 1932, Dịch Trung sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo ở Giang Môn, Quảng Đông. Trong thời đại đầy biến động ấy, ngay cả người dân thường cũng khó mà lo đủ cơm ăn áo mặc, huống chi là một hộ nông dân nghèo.
Người ta thường nói “trẻ nhà nghèo sớm biết lo”, quả thật không sai. Từ nhỏ, Dịch Trung đã hiểu chuyện hơn bạn bè đồng trang lứa, biết ra đồng giúp cha mẹ trồng trọt. Tuy cuộc sống túng thiếu, nhưng vẫn còn tạm ổn mà sống qua ngày.
Nhưng ngày lành chẳng được bao lâu. Thiên tai, dịch bệnh liên tiếp ập đến.
Năm Dịch Trung 13 tuổi, cha mẹ ông đều chết vì dịch bệnh và nạn đói. Một cậu bé còn non nớt chỉ có thể đơn giản chôn cất cha mẹ, mang theo chút hành lý ít ỏi, trở thành một người tị nạn trong dòng người khốn khổ, vượt ngàn dặm đến Hong Kong tìm họ hàng nương nhờ.
Thời đó, rất nhiều người vượt biên vào Hong Kong qua đường Trung Anh ở Diêm Bộ (Thâm Quyến).
Dịch Trung còn nhỏ, sợ bị chặn lại, nhưng nhờ lanh lợi nên đã nhân lúc hỗn loạn nắm tay một bà lão, giả làm người nhà và lọt vào Hong Kong trót lọt.
Trải nghiệm này của thiếu niên Dịch Trung, trong thời đại ấy chỉ là một phần rất nhỏ — thực tế còn vô số người có số phận bi thảm hơn.
Đến Hong Kong, Dịch Trung tìm thấy họ hàng, được cho ở nhờ và còn tìm được một việc phục vụ bàn. Cuộc sống cuối cùng cũng ổn định đôi chút.
Những năm ấy, thế lực xã hội đen rất lộng hành.
Ngay cả một nhân viên bưng bê trong nhà hàng như Dịch Trung cũng nghe nhiều chuyện giang hồ.
Do các băng nhóm thường xuyên đụng độ, chém giết, sức chiến đấu của đám đàn em sẽ quyết định trực tiếp đến việc mở rộng hay giữ địa bàn. Bởi vậy, xã hội hình thành một trào lưu trọng võ, dẫn đến việc Hong Kong thời đó võ quán mọc lên khắp nơi, thời kỳ đỉnh cao có tới hơn 480 võ đường.
Điều này được thể hiện rất rõ trong bộ phim “Diệp Vấn 2” — các môn quyền cao thâm như Vịnh Xuân quyền, Hồng quyền, Bạch Mi quyền đều có võ quán tại Hong Kong.
Dịch Trung vô cùng yêu thích võ thuật. Những lúc rảnh, ông thường đứng trước cửa các võ quán để xem. Sau này khi có chút tiền dư, ông quyết định đăng ký lớp Hồng quyền, và tại võ đường, ông đã học được Hồng quyền và chiêu Xà hình Đao thủ.
Hồng quyền mạnh mẽ, cương mãnh vô địch; Xà hình đao thủ linh hoạt, biến hóa khó lường — cương nhu hòa hợp. Cộng thêm thiên phú võ học vượt trội của Dịch Trung, chẳng bao lâu ông đã nổi tiếng trong võ quán.
Vài năm sau, võ công của Dịch Trung đã đạt đến đỉnh cao, ứng phó với cả chục người đàn ông trưởng thành cũng chẳng phải việc khó. Vì thường xuyên giao đấu với người khác, ông cũng quen biết được một số thành viên của 14K thời đó.
Nhờ sự giới thiệu của bạn bè, Dịch Trung gia nhập hội 14K, bái dưới trướng Khu Văn - một trong những khai sơn nguyên lão của 14K.
Trong 14K có 36 nhánh, mỗi nhóm trực thuộc được đặt tên theo một chữ (ví dụ: Hiếu, Nhân, Nghĩa, Lễ…). Trong đó, Hiếu là chính thống.
“Long đầu” của 14K chính là người đứng đầu nhánh Hiếu, mà Khu Văn lại là nguyên lão của nhánh này. Tính ra, Dịch Trung cũng thuộc nhánh Hiếu.
Sau khi vào hội, nhờ võ nghệ cao siêu, dù mới chân ướt chân ráo nhưng ông không thể so với những tay xã hội đen tầm thường. Mỗi lần giao chiến giữa các băng nhóm, Dịch Trung luôn là người xông lên đầu tiên. Khí thế dữ dội, chẳng màng sống chết khiến đối thủ kinh hồn bạt vía, ra tay tàn độc đến mức người trong hội cũng phải kiêng dè vài phần.
Dịch Trung dựa vào sự liều mạng không màng sự sống ấy mà đánh ra tên tuổi trên giang hồ. Giang hồ gọi ông là “Sa Lão Trung” (Trung điên).
Dịch Trung đánh giỏi như vậy nên rất được đại ca Khu Văn coi trọng. Khu Văn giao cho ông quyền trông coi rạp chiếu phim Washington, nơi có lợi nhuận béo bở nhất.
Vào thập niên 50-60, đêm dài mà các hình thức giải trí không nhiều, nên rạp Washington làm ăn vô cùng phát đạt. Khi rạp đông khách, lượng người ra vào lớn thì hàng loạt dịch vụ đi kèm cũng sinh ra: như bán vé chợ đen, những hàng quán trước cửa, cửa hàng đồ ăn – thức uống trong rạp,… Tất cả những nơi này đều phải nộp tiền bảo kê cho Dịch Trung.
Cũng vì thế mà nhiều băng nhóm khác luôn dòm ngó rạp Washington. Nhưng tất cả những kẻ đến gây sự đều bị Dịch Trung đánh bại.
Thậm chí có lần, ngay trên đường Kimberley, Dịch Trung một mình cầm theo con dao dài, rượt 𝗰𝗵𝗲́𝗺 hơn chục tên du côn tới phá phách. Đám đó bị ông doạ sợ đến mức ôm đầu bỏ chạy, từ đó chẳng còn ai dám bén mảng tới gây rối nữa.
Thông thường khi bị kiếm chuyện, mấy đàn em bình thường hay báo danh ông trùm để dọa đối phương. Nhưng Dịch Trung luôn tự báo tên của chính mình, nghe đến đó là đối phương lập tức không dám manh động.
Những năm 60, dựa vào nắm đấm sắt, Dịch Trung gần như vô địch ở Thổ Qua Loan, sau đó lại đánh thẳng lên khu Du Ma Địa, giúp tổ chức chiếm được khu chợ đêm Miếu Nhai* — nơi doanh thu cực kỳ béo bở. Nhờ danh tiếng vang dội ấy, các lão thành trong bang phong cho Dịch Trung chức Song Hoa Hồng Côn.
*Đây là khu chợ đêm nổi tiếng nhất Hong Kong, nằm ở Du Ma Địa trên bán đảo Cửu Long, nổi tiếng với hàng hóa giá rẻ, ẩm thực đường phố và các quầy bói toán. Tên Miếu Nhai xuất xứ từ miếu Thiên Hậu nằm ngay trong khu vực, là trung tâm tín ngưỡng của dân địa phương. Thập niên 50-70, đây là mảnh đất vàng của dân xã hội đen, nhiều băng nhóm tranh nhau thu phí bảo kê vì lượng người ra vào cực lớn.
Về sau, Trần Huệ Mẫn cũng trở thành Song Hoa Hồng Côn của 14K, nhưng nhìn vào thực tế thì chức Song Hoa Hồng Côn của Dịch Trung lại giá trị hơn hẳn. Bởi thời đó, nhiều địa bàn do Dịch Trung trông coi như 𝘀𝗼̀𝗻𝗴 𝗯𝗮̀𝗶, 𝗻𝗵𝗮̀ 𝘁𝗵𝗼̂̉,… chỉ cần treo tấm bảng có hai chữ “Dịch Trung” trước cửa là chẳng ai dám bén mảng gây sự. Đủ thấy sức răn đe của ông trên giang hồ lớn đến mức nào.
Sau khi đứng vững ở chợ đêm Miếu Nhai, Dịch Trung không muốn chỉ giữ yên một góc, mà đưa mắt về phía Loan Tể. Với thực lực của ông khi đó, sang Loan Tể cắm cờ thật ra chẳng phải chuyện lớn. Thế nhưng lần cắm cờ này lại trở thành bước ngoặt định mệnh trong cuộc đời Dịch Trung.
Năm 1973, Dịch Trung sang Loan Tể muốn giành quyền trông coi 1 quán bar nhưng bị phe Hoà Hợp Đồ chống đối. Dịch Trung không nói nhiều, vung tay tát một cái khiến đại ca Hòa Hợp Đồ ngã vật xuống đất. Đám đàn em 14K phía sau liền xông lên, đánh cho phe Hòa Hợp Đồ chạy tán loạn.
Không lâu sau khi Dịch Trung chiếm được quán bar, đại ca Hòa Hợp Đồ dẫn người đến đòi lại địa bàn nhưng lại bị Dịch Trung đánh chạy lần nữa. Lần này, Dịch Trung quyết cho họ một bài học nhớ đời nên dẫn người đuổi theo.
Vị đại ca Hòa Hợp Đồ kia thấy Dịch Trung cầm con dao lớn sáng loáng rượt sát phía sau thì hoảng loạn, chạy trối chết, lao vào nhà trọ Xương Rồng*. Dịch Trung bám theo, còn đại ca Hòa Hợp Đồ chạy lên đến cửa sổ tầng hai, lùi đến đường cùng. Khi thấy lưỡi dao của Dịch Trung sắp bổ xuống, hắn liều mạng tìm đường sống, nhảy thẳng từ cửa sổ xuống, 𝘁𝘂̛̉ 𝘃𝗼𝗻𝗴 tại chỗ.
*Đây là một nhà trọ cũ ở khu Loan Tể vào những năm 60-70. Ngày nay, nó không còn tồn tại dưới tên này nữa và cũng không phải địa danh nổi tiếng, mà chỉ là một nhà nghỉ nhỏ nằm trong hẻm ở Loan Tể - nơi thời đó có rất nhiều quán bar, nhà trọ giá rẻ, và là khu hỗn tạp của dân giang hồ.
Đêm hôm đó, ngoài việc vị đại ca kia nhảy lầu 𝗰𝗵𝗲̂́𝘁, còn có 5 đàn em bị thương. Đừng thấy đám giang hồ lúc nào cũng cầm dao 𝗰𝗵𝗲́𝗺 nhau mà tưởng đơn giản — chỉ cần có người 𝗰𝗵𝗲̂́𝘁 là chuyện lập tức trở nên nghiêm trọng. Vì vụ việc quá lớn, cảnh sát bắt đầu truy tìm 𝗵𝘂𝗻𝗴 𝘁𝗵𝘂̉ thật sự.
Dịch Trung vốn cũng có quen biết với cảnh sát. Sau khi trao đổi với tuyến ngầm bên đó, Dịch Trung biết rằng mình có thể nhờ người đứng ra 𝗻𝗵𝗮̣̂𝗻 𝘁𝗼̣̂𝗶 thay để thoát nạn. Thế là ông gọi mấy đàn em trẻ đến và bảo họ “lập công” cho đại ca.
Thông qua cách rút thăm Kim Bình Chí Thiêm để xem ai là người “may mắn” đứng ra 𝗴𝗮́𝗻𝗵 𝘁𝗼̣̂𝗶 cho đại ca. Ai rút trúng “thẻ đen” sẽ thay đại ca nhận trách nhiệm, đổi lại sẽ được một khoản tiền an gia rất lớn, và đại ca hứa sẽ lo liệu bên ngoài để chẳng bao lâu là có thể ra 𝘁𝘂̀. Ra 𝘁𝘂̀ rồi còn được trở thành tâm phúc của đại ca — nghe như cánh cửa phú quý đang mở sẵn trước mặt.
⍟ Kim Bình Chí Thiêm (金瓶挚签) là một thuật ngữ giang hồ Hong Kong thời thập niên 60-80, chỉ hình thức rút thăm để chọn người gánh tội thay cho đại ca thông qua phương pháp bỏ các thẻ vào một cái bình rồi cho đàn em rút ngẫu nhiên để chọn người chịu tội. Tên gọi nghe “thanh tao” như phim cổ trang, nhưng thực chất là trò rút thăm đen trong xã hội đen. Gọi là “kim bình” nhưng thực chất cái bình được dùng ở đây không phải bình bằng vàng mà chỉ là cách gọi mĩ hoá, do giới giang hồ Hong Kong thích dùng danh từ “bóng bẩy”, vay mượn cách đặt tên từ kinh kịch, phim cổ trang để tạo cảm giác nghi lễ – định mệnh.
Thanh niên Lương Vinh Sinh “may mắn” rút trúng thăm. Đại ca nói chỉ cần ngồi tù 2-3 năm là được thả. Nhưng không ngờ đến lúc 𝘁𝘂𝘆𝗲̂𝗻 𝗮́𝗻 lại bị xử 𝘁𝘂̀ 𝗰𝗵𝘂𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̂𝗻. Lương Vinh Sinh nghe phán quyết liền sợ đến 𝗰𝗵𝗲̂́𝘁 lặng, vội vàng khai ra toàn bộ sự thật — nếu không thì cuộc đời coi như chấm hết.
Khi biết Lương Vinh Sinh phản cung ngay tại tòa, Dịch Trung lập tức bỏ trốn sang Amsterdam, tìm đến người sư huynh trong cùng hệ phái là Trần Nguyên Mỗ*.
*Chữ Mỗ ở đây không phải là tên thật mà là từ dùng để ẩn danh.
Ngay từ năm 1956, nhiều nhân vật cấp cao của 14K ở Hong Kong đã bị trục xuất. Bề ngoài nhìn như tứ tán chạy trốn, nhưng thực chất lại giống như “gieo mầm khắp bốn phương”, giúp tổ chức lan rộng. Phần lớn thành viên 14K thời đó chạy sang Macau, một số khác lại đến châu Âu phát triển.
Thời điểm ấy, Hà Lan gần như là thiên đường của giới xã hội đen: buôn 𝗺𝗮 𝘁𝘂𝘆́ dù số lượng lớn đến đâu thì mức án cao nhất cũng chỉ khoảng 4 năm tù.
Trần Nguyên Mỗ đến Hà Lan sớm hơn Dịch Trung vài năm và đã cắm rễ ở khu Chinatown Amsterdam. Lúc bấy giờ, Chinatown có hai băng nhóm lớn: một là 14K do Trần Nguyên Mỗ đứng đầu, hai là A Công Đảng do Hải Nam Tể đứng đầu.
Thế lực của A Công Đảng rất lớn, 14K tuy có chỗ đứng ở đó nhưng chỉ có thể cố gắng cầm cự.
Năm 1974, sự xuất hiện của Dịch Trung đã thay đổi cục diện này.
Sau khi hội hợp với Trần Nguyên Mỗ và đứng vững chân ở Amsterdam, Dịch Trung chứng kiến A Công Đảng lộng hành đến mức ấy, liền quyết tâm đập tan bọn họ và thống lĩnh cả khu Chinatown.
Người bình thường làm việc lớn thì thường suy tính trước sau, lập kế hoạch rõ ràng rồi chờ thời cơ ra tay. Nhưng Dịch Trung thì lại không hành động theo lẽ thường. Ông chỉ mang theo vài đàn em, tay cầm AK-47 rồi lao thẳng vào địa bàn của A Công Đảng. Đám đàn em của A Công Đảng bị đánh úp bất ngờ, lập tức bị Dịch Trung hạ gục, ngã nhào tán loạn.
A Công Đảng vốn quen thói ngang ngược, hoành hành suốt nhiều năm, làm sao chịu nổi có người còn hung hơn mình. Thế là họ lập tức tập hợp lực lượng phản công. Nhưng Dịch Trung quá mạnh, dựa vào sức chiến đấu vượt trội, ông đánh cho A Công Đảng tan tác bốn phương. Thấy trong A Công Đảng chẳng có ai đánh lại được, Dịch Trung bèn dẫn người đánh thẳng vào hang ổ, phá sập luôn tổng hành dinh của bọn họ.
Từ đó cục diện đảo ngược: 14K tiếp quản phần lớn địa bàn của A Công Đảng, trở thành thế lực thống trị Chinatown. Các 𝘀𝗼̀𝗻𝗴 𝗯𝗮̀𝗶, ổ 𝗺𝗮 𝘁𝘂𝘆́, 𝗻𝗵𝗮̀ 𝘁𝗵𝗼̂̉ và đủ loại hoạt động ngầm trong khu phố người Hoa đều rơi vào tay 14K.
Dịch Trung tung hoành ở Chinatown nhưng vẫn chưa thấy thỏa. Sau khi đứng vững gót chân, ông dẫn thế lực 14K liên tục mở rộng ra bên ngoài. Ở thời kỳ đỉnh cao, Dịch Trung nhúng tay vào hơn phân nửa các ngành nghề “đen - xám” của Hà Lan. Từ đó, danh xưng “Bố già Hà Lan” ra đời.
Năm 1976, Trần Huệ Mẫn — lúc đó cũng là Song Hoa Hồng Côn của 14K — sang Hà Lan để quay bộ phim Jumping Ash. Khi đoàn phim chuẩn bị bấm máy, họ còn phải nộp một khoản phí bảo kê không nhỏ cho Dịch Trung, đủ để thấy ảnh hưởng của Dịch Trung tại Hà Lan lúc ấy mạnh đến mức nào.
Vật cực tất phản. Dịch Trung bị Ủy ban Chống Tham nhũng Hong Kong (ICAC) mới thành lập khi đó bám sát điều tra không buông, đến năm 1976 thì bị dẫn độ trở về Hong Kong và 𝘁𝘂𝘆𝗲̂𝗻 𝗮́𝗻 𝘁𝘂̀ 𝗰𝗵𝘂𝗻𝗴 𝘁𝗵𝗮̂𝗻.
Cuối cùng, Dịch Trung thụ án 23 năm, vì tuổi đã cao và có biểu hiện cải tạo tốt trong trại giam, ông được thả vào năm 2002. Sau khi ra tù, ông sống cực kỳ kín tiếng.
Trong thời gian hoạt động ở Hà Lan, Dịch Trung còn nhận một người con nuôi, chính là Thái Tử Minh (quản lý của Lý Liên Kiệt).
Trong thời gian Dịch Trung ở trong tù, Thái Tử Minh bắt đầu tung hoành trong giới điện ảnh, cùng Hồ Tu Dũng lập ra Công ty điện ảnh Phú Nghệ.
Sau khi sản xuất vài bộ phim, doanh thu phòng vé của Phú Nghệ cũng khá ổn. Sau đó, Thái Tử Minh lại dẫn theo “con gà đẻ trứng vàng” Lý Liên Kiệt vượt qua thời kỳ khó khăn. Khi đang chuẩn bị xây dựng đế chế điện ảnh của riêng mình thì Thái Tử Minh bị kẻ lạ xả súng 𝗯𝗮̆́𝗻 𝗰𝗵𝗲̂́𝘁 ngay trước cửa công ty.
Năm 2014, khi Dịch Trung bước sang tuổi 82, các môn đệ của ông đã mở tiệc 50 bàn tại nhà hàng Phú Lâm Hoàng Cung ở Thổ Qua Loan, mời anh hùng hào kiệt khắp giang hồ đến chung vui, để thế hệ trẻ được tận mắt chứng kiến phong thái của bậc tiền bối.
Hôm đó, Dịch Trung tuổi đã cao, mặc bộ vest trắng, đeo kính râm, ngồi trên ghế mà không cần nói lời nào cũng toát ra uy thế. “Bá vương đường Cửu Giang” Lập Chương, Song Hoa Hồng Côn Trần Huệ Mẫn, “Bố già Macau” Băng Nha Câu,… đều có mặt.
Dù những người này từng tung hoành giang hồ, địa vị cao vút, nhưng khi đứng trước Dịch Trung, ai nấy đều phải cung kính cúi mình. Điều đó đủ cho thấy vị thế vượt trội và tầm ảnh hưởng cực lớn của ông trong giới giang hồ.
Năm 2018, sau gần 30 năm ẩn mình trên giang hồ, Dịch Trung xuất hiện với bộ vest trắng, đeo kính râm, tổ chức tiệc mừng sinh nhật 12 tuổi cho con trai.
Trong buổi tiệc đó, gần như toàn bộ các đại ca giang hồ quan trọng của Hong Kong – Macau đều đến dự. Rất nhiều đại nhân vật trong giới xã hội đen đều có mặt để chúc mừng, trong đó có cả Băng Nha Câu, Trần Huệ Mẫn, Hồ Tu Dũng và Hướng Hoa Cường.
Năm 2021, sau nửa đời lăn lộn trên lưỡi dao, Dịch Trung cuối cùng lại gục ngã trước COVID-19, ông nhiễm bệnh và qua đời.
Dưới sự dẫn dắt của Nhị Lộ Nguyên Soái Trần Thanh Hoa, các nhánh thế lực của 14K đã đến Nhà tang lễ Thế Giới ở Hồng Khám để tổ chức một lễ tang long trọng tiễn đưa Dịch Trung về nơi an nghỉ cuối cùng.
Hôm đó, trong nhà tang lễ có 3 con sư tử trắng để tang, múa suốt từ sáng sớm đến tối. 3 con sư tử trắng tuyệt đối không phải thứ có thể tùy tiện xuất hiện trong lễ tang. Theo quy củ của Hồng Môn, đây là nghi thức cao nhất, chỉ dành cho những người đức cao vọng trọng, có địa vị tuyệt đối mới được dùng.
Các bang hội như Tân Nghĩa An, Hòa Thắng Hòa, Hòa An Lạc,… đều cử các đại ca cấp cao đến dự lễ và dâng hương viếng.













Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét