Các vị tín sĩ, thiện nam tín nữ Đạo giáo khi đi đến cung quán miếu mạo, hoặc tại cư gia, hoặc đến đàn tràng,..thường có xu hướng mang theo một ít lễ vật, khi hương khi huê hoặc nhang đèn quã trái,...đặng mà cúng lên Tỗ Sư, Thần Tiên. Tuy nhiên Đạo giáo có một số việc cần lưu ý cho chư tín sĩ và cã Đạo sĩ như sau.
Đạo Giáo cung phụng thần linh, thường dùng 5 loại phẫm vật, gọi là "ngũ sự cúng dàng" hay "ngũ chúng cúng phẫm" bao gồm hương, huê, đăng, thũy, quã (nhang, đèn, bông, trái, nước).
- Trước tiên nói về nhang, nhang là một loại "sứ giã" truyền tãi sự thành kính cũa chúng sanh lên với chư Chơn, có câu "nhứt chú chơn hương thông tín khứ, thượng thánh cao Chơn giáng phước lai" (một nén hương mang lòng thành kính, chư Chơn biết rõ ban phước cho). Đốt nhang là biễu thị cho sự tôn kính Thần tiên chư Chơn, thông thường sẽ đốt 3 cây tức đại biễu cho tín ngưỡng căn bỗn cũa Đạo giáo là Tam Bữu gồm Đạo bữu, Kinh bữu và Sư bữu, không lúc nào quên. Nhang còn có khã năng trừ đi uế khí, thanh lọc không khí từ tràng. Nhơn gian uế khí ngũ trược tam độc, có thễ đốt hương mà thanh lọc bớt, thanh tịnh đàn tràng, đặng mà tương thông Cao Chơn. Khi đốt nhang yêu cầu tâm phãi tịnh mà hiệp nhứt với mùi thơm cũa nhang, đễ mà dễ câu thông và dưng sự thành kính đến với thần linh. Có câu "hương tự thành tâm khỡi", tức là hương thơm tự khỡi nguồn từ lòng thành kính cũa mình. Đạo giáo Bát Đại Thần Chú, Chúc Hương Chú có câu: "Đạo do tâm học, tâm giả hương truyền", tức là mượn nén hương này bày tõ lòng thành tâm thành ý, đem tâm ý thành thực cũa mình gữi gắm đến Tiên Kiễng, nếu thường dùng "hương" cũa "tâm" này mà đốt, sẽ đắc đại thanh tịnh.
Đạo giáo thường dùng các loại nhang làm từ trầm hương hay đàn hương, quế hương,...hoặc một số loại thão dược đặc chế theo công thức riêng cũa Đạo giáo y dược lý. Tuy nhiên, hiện nay nhang đàn hoặc trầm có giá thành khá cao, tín sĩ nếu không có khã năng mua cứ việc lựa những loại nhang nào vừa tầm với khã năng cũa mình tùy ý. Đạo giáo không cấm các loại nhang rẽ tiền, tuy nhiên vì tánh chất các loại nhang này là được ép từ mùn cưa mạt gỗ, hoặc chất hóa học,...nên khi đốt lên vừa gây ngạt thỡ, vừa không thanh tịnh, vừa gây hại cho sức khõe,...nên tín sĩ lưu ý hạn chế không dùng các loại hương kém chất lượng, ấy là vì đễ bữu vệ cho mình mà thôi. Quan trọng là việc thành kính đối với chư Chơn chớ không quan trọng về lễ vật mắc tiền hay rẽ tiền. Tuy nhiên hiện nay có một số nơi bán hàng hét giá khá cao so với mặt bằng chung, vì các ông chũ lợi dụng sự thành kính cũa tín sĩ mà trục lợi. Lúc này mọi người lưu ý, tùy vào khã năng cũa mình mà lựa cúng phẫm, nếu thấy nơi này bán giá quá cao, có thễ sang nơi khác mà hõi mua. Hoặc nếu sãn phẫm này mình không đũ điều kiện, có thễ đỗi sãn phẫm khác chớ chẵng bắt buộc quới vị phãi cúng nhang này nhang kia mới đặng. Hoặc nếu mình không đũ điều kiện đễ mua được bất kỳ bông trái nhang đèn gì, vẫn có thễ đến nơi cung miếu mà lễ bái chư Chơn, vì quan trọng là nơi lòng thành kĩnh cũa tín sĩ, chớ Thần minh chẵng trách chê gì quới vị về việc có phẫm vật hay không đâu.
- Tiếp theo là huê, hay bông. Là biễu tượng cho sắc đẹp, dùng đễ chĩ vẽ đẹp thanh cao, trong sạch. Những khi thĩnh phước cầu Chơn, hay đơn giãn chĩ là bày tõ sự tôn kính, tất sẽ dùng hương và huê là cơ bỗn. Về việc này, mọi người cứ tùy nghi mà cúng, mua huê gì dưng cúng cũng đặng chẵng cần chấp trớ vào màu sắc hay hình dáng cây bông. Bốn mùa xoay vần, mùa nào thức ấy tùy khã năng, không phân biệt. Thông thường Đạo giáo tại cung quán sẽ dùng Mai Lan Cúc Trúc là thượng phẫm vì đó là những loại huê thanh nhã tượng trưng cho bốn mùa, là phẫm chất tốt đẹp cũa người quân tữ dưng cúng chư Chơn, gọi là "Tứ Quý Danh Huê". Kế đến là các loại Thũy Tiên, Mẫu Đơn và bông Sen đều là những loài hoa đẹp và tinh khiết. Tuy nhiên, duy một loại huê không được cúng đó là "Ngoạt Quý Huê" (Huê hồng Trung Quấc, Tràng Xuân huê, Ngoạt Ngoạt huê, huê Hồng kép, Tường Vi Trung Quấc,
Đại Phạm Đẫu Nghi, phần "Cấm Huê" có giãng: "Trăm loại huê đều có thễ hiến dâng chư Thần, tuy nhiên cành huê Hồng tất cấm. Vì huê này tượng trưng cho tình yêu, ngày xưa được ví ngư người con gái yêu diễm, lẵng lơ trong các điễn cố, nên chẵng thễ dưng cúng Thần Tiên đặng." Khi lựa huê, chú ý lựa các cành huê còn tươi, còn khõe, không bị côn trùng cắn hay huê tàn, hoặc huê quá nồng sẽ làm không khí trong cung miếu ngột ngạt, thành ra nên cần hạn chế.
- Đèn là một vật dụng cúng dàng quan trọng trong khoa nghi trai tiếu cũa Đạo giáo nói chung và các tôn giáo nói riêng. Thậm chí Đạo giáo còn có một nghi thức riêng làm quy chế cho việc đốt đèn, và thông thường hay dùng đèn một cặp. Thới Thượng Huỳnh Lục Trai Nghi có dạy: "Đèn, tức là phá đi âm u mê tối, khai mỡ chiếu sáng u minh, mỡ ngõ ban đêm mà thấy đàng. Đêm dài là địa ngục làm cho hồn khỗ não phách trì trệ. Lấy đèn làm ánh sáng chiếu rực rỡ, nhơn đây mà giãi thoát." Ngọn đèn trên có thễ chiếu đến vô cực các từng Trời, dưới thông suốt cã Cữu U Minh địa ngục, là một dạng công đức hết sức to lớn. Ngày xưa, trước thời nhà Tống, trên điện thờ thường đốt đèn dầu. Sau thời Tống, nến được thay cho đèn. (Vì cấu tạo cũa loại đèn ngày xưa là giống một cái bát hoặc ly, có một trụ ỡ chánh giữa nhô lên đễ xuyên sợi bấc qua mà đốt. Loại đèn này dễ bị đỗ gây ra hõa họa cháy lớn, và mau hết dầu tắt đèn, cần phãi châm dầu thường xuyên. Còn cây nến đốt được lâu hơn và an toàn hơn). Đèn nên dùng các loại dầu thực vật, không nên dùng dầu hay mỡ động vật vì sẽ làm ô uế nơi linh thiêng thanh tịnh. Hiện nay có nhiều cung quán là Di tích Văn Hóa cấp tĩnh hay cấp quấc gia, cho nên đã bị cấm đốt đèn đốt nến nhiều đặng phòng ngừa hõa hoạn. Tín sĩ cúng đèn dầu hoặc cúng nến, có thễ dưng lên cho vị trụ trì hoặc phương trượng coi ngó, đễ vị ấy tùy thời tùy lúc mà phân bố việc đốt đèn sao cho phù hiệp. Tín sĩ có thễ không cần tự tay đốt đèn, mà chĩ cần thành tâm cúng dàng, còn việc đốt đèn đốt nến cứ đễ phương trượng hoặc người có chức trách tùy lúc mà đốt, công đức cũa các vị không hề thay đỗi.
- Đối với việc cúng nước, "Huyền Môn Thánh Kinh" Đạo Đức Kinh có nhiều đoạn nói về nước: "thượng thiện nhược thũy, thũy thiện lợi vạn vật, phù duy bất tranh, cố vô vưu",..Lão Quân đã mượn hình ãnh cũa nước đễ ãn dụ cho sự nhu hòa không tranh bàn với đời cũa Đạo giáo. Trong nhiều loại khoa nghi trai tiếu cũa Đạo giáo, pháp sư sẽ sữ dụng nước sạch và kết hiệp với chú ngữ đặng mà tẫy uế, sái tịnh, tẫy sạch bụi trần, thanh lọc không khí từ tràng nơi pháp đàn cho sạch sẽ thanh tịnh. Ngày xưa, khi Tỗ Thiên Sư còn tại thế, Ngài cũng thường xuyên dùng thũy pháp và chú ngữ đễ thực hành các pháp giãi tật trừ bệnh cho chúng sanh. Nước là tinh khí trời đất, mang lợi sự sống cho toàn bộ chúng sanh, thấm lẫm âm minh chánh khí, ngưng tụ thới dương uy linh, lóng hết trọc khí nhơ bẫn mà giương nỗi lên trong sạch.
Đạo giáo đem nước đi cúng thần, gọi là "Thất Bữu Tương" (chất lõng có bãy điều báu). Vì sao là "thất bữu"? Dựa theo Thới Thượng Đại Đạo Ngọc Thanh Kinh có dạy: "Bãy thứ báu phân biệt là: nhựt tinh bữu tương, ngoạt huê bữu tương [nước là tinh huê nhựt ngoạt], tinh tinh bữu tương [tinh túy cũa các vì sao], cam lộ bữu tương, kim dịch bữu tương, linh quang bữu tương, ngọc quỹ bữu tương".
Đạo giáo còn nhận định nước có "thất thiện" là đặc tánh, cúng nước tức là bắt chước phẫm chất cũa nước, xem đó làm gương mà tu dưỡng nhơn sanh thanh tịnh.
- Trái cây, hay quã, cũng là một hình thức cúng dàng quan trọng cũa Đạo giáo, tượng trưng cho việc gieo trồng Tiễn quã, sớm đăng Tiên giới. Đa số trái tròn là tượng trưng cho sự viên mãn, đầy đũ vẹn toàn công đức thiện đức. Trái cây cũng tùy ý như huê, mùa nào thức nấy. Khi lựa trái cây cũng nên chú ý lựa trái tươi, không héo, không hư, không sâu bọ. Thượng thanh Linh Bữu Đại Pháp, phần Đàm Trai Cúng (bàn luận về việc cúng chay) có luận: "Cúng trái cây nên lựa trái tươi, sạch sẽ tinh khiết. Tuy nhiên một số loại quã không thích hiệp đễ cúng Thần như là lê, thạch lựu, mận, mía, cà chua, táo đen."
Lão Tữ, tức Thới Thượng Lão Quân, họ Lý tên Nhĩ, lý tức là cây mận, cho nên cúng mận là phạm húy Thiên Tôn.
Thạch lựu, là loại trái cây có đặc tánh hạt nằm bên trong quã, sau khi đũ điều kiện, hạt tách ra khõi quã mà tự mọc thành cây mới, điều này tối kỵ đối với chư thần Tiên quan niệm tánh mệnh tương thông không thễ xa rời mà tự ý thành một thực thễ khác. Xưa, Chơn Võ Đại Đế vì móc ruột gan ra khiến cho chúng biến thành 2 con yêu tinh Rùa và Rắn gây hại nhơn gian, nên từ đó về sau cấm kỵ việc cơ thễ gốc tách rời ra mà hình thành cơ thễ mới, vì thế mà Đạo giáo không cúng lựu. Ngoài ra còn là vì các loại quã này mọc lên là nhờ chim ăn hạt xong thãi ra phân, từ phân mà mọc lên cây trái, nguồn gốc ô uế nên không thễ cúng được.
Trái lê, đối với văn hóa Trung Quấc là loại quã thường cúng cô hồn nên không cúng cho Thiên Tôn, ngoài ra nó còn có ý ngỡi là đơn độc, ly rời. Chúng ta nương tựa vào Thiên Tôn, nương vào đại đạo, mà đi cúng loại quã cô hồn, đi cúng loại trái cây hàm xa rời ly tán, như vậy làm sao mà đạt Đạo tu Chơn cho đặng. Nên Đạo giáo không cúng lê.
Ngày xưa, Trung Quấc không có các loại trái cây mang mùi mồng đậm như sầu riêng hay mít,..nên trong môn quy không có việc cấm chúng. tuy nhiên ngày nay, nếu quói vị tự cúng ỡ nhà hoặc nơi thờ tự thoáng đãng, chịu mùi được thời cứ việc dưng cúng, chẵng sao cã. Còn nếu trong không gian kín, bế ép không khí vậy chú ý đừng cúng các loại trái cây có mùi nồng quá sẽ ãnh hưỡng đến mình và người xung quanh.
Trái cây không nên cúng trái đương ăn dỡ, hay trái đông lạnh, hoặc trái héo trái hư. Nói chung ngũ sự cúng dàng này không nên đễ đồ hư, coi nó vừa héo là nên tháy đồ tươi mới lên ngay. Thông thường trái cây không cúng số chẵn như 2, 4, 6 dĩa, mà nên dùng số lẽ 1, 3, 5, 7, 9 tùy vào khã năng.
--
Như vậy, kinh thơ Đạo giáo đã quy định rõ ràng thức gì nên cúng và thức gì cấm kỵ không nên cúng. Đạo sĩ khi vừa quy y xuất gia, đã được giãng cho những việc này đễ mà chuyên tâm kính trọng chư thần Tiên đại Đạo, không ai không biết. Đã mang danh "người xuất gia", măc y áo trang phục cũa "người xuất gia" mà vẫn cố tình cúng trái héo bông hư, hoặc cúng mận cúng lưu,..ấy là khinh nhờn Thiên Tôn, ngạo mạn khinh bĩ Tỗ Sư, phá bõ Giới Luật, thực chẵng đáng là người "học Đạo" vậy.
Còn như Tín sĩ ỡ Việt Nam trước giờ chưa được giãng qua những việc này, bây giờ chưa vị đã biết, vậy nên lưu ý chớ có quy phạm. Ấy là thễ hiện lòng thành kính cũa mình đối với đại Đạo, với chư Chơn.
Nguồn : Trung tâm Phong Thủy Thiên Uy











Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét